Chờ đợi là hạnh phúc…
Từ khi biết có tên trong danh sách ra đảo Trường Sa, chúng tôi – những phóng viên miền núi đã mong ngóng từng ngày. Sau bao năm bôn ba với những cung đường Tây Bắc, với những ngôi nhà sàn với núi rừng già, nay sắp được ra biển lớn, được ngắm bình minh phía chân trời, được thả mình theo đàn hải âu bay lượn trên đỉnh ngọn núi. sóng… Chỉ nghĩ về nó thôi đã khiến chúng tôi thức trắng nhiều đêm.
Thế rồi ngày hẹn cũng đến, chúng tôi có mặt tại sân bay Cam Ranh rồi bắt xe về thẳng Vùng 4. Tuy nhiên, thông tin đầu tiên khiến chúng tôi vô cùng lo lắng là tàu bị “sóng gió” do ảnh hưởng của bão nên con tàu không thể khởi hành.
Lại phải chờ, cái cảm giác chờ đợi, 1 ngày, 2 ngày rồi 3 ngày … khiến chúng tôi vô cùng sốt ruột và chỉ mong từng phút, từng giờ sớm có thông báo mới để có thể ra đảo xa.
Trong những ngày chờ đợi và không có mốc thời gian cụ thể, chúng tôi được bố trí nghỉ tại Lữ đoàn Thủy quân lục chiến (Lữ đoàn 101) nằm trên bãi biển Cam Lâm thơ mộng. Gần chục ngày sống trong môi trường người lính cũng đã mang lại cho chúng tôi rất nhiều trải nghiệm mới.
Tất cả đều rất thân thiện, hòa nhã và đối xử với chúng tôi như những người lính mới được chăm sóc.
Và ngày chờ đợi nhất đã đến. Tàu HQ-561 rời Quân cảng Cam Ranh trong một buổi chiều trời còn âm u. Tiếng còi tàu vang lên chào đất liền! Chúng tôi ra đảo!
Biển bao la?
Trong suốt hành trình từ đất liền ra 14 đảo, điểm đảo, những chú hải âu luôn đồng hành cùng chúng tôi. Một thủy thủ cho biết, theo kinh nghiệm, những con hải âu này đi theo đoàn tàu nào thì nó sẽ đi theo cả tuyến, chúng đi săn – tức là những con cá chuồn bay lên khỏi mặt nước mỗi khi tàu bay. đến. Có những con cá chuồn bay cao hàng trăm mét trên sóng …
Đôi khi nhóm chúng tôi còn được chào đón bởi những chú cá heo với những màn nhào lộn vô cùng vui nhộn. Họ luôn đi trước con tàu như một người dẫn đường, đội hình luôn thay đổi như những “trận địa” do người chỉ huy điều khiển trong trận chiến…
Trong hành trình gần 2 tuần tại 14 điểm đến trên đảo, chúng tôi đã có được rất nhiều kiến thức và trải nghiệm ấn tượng. Có thể nói, nó vượt ra ngoài sách vở, vượt ra khỏi vùng núi cao Tây Bắc – nơi chúng tôi gắn bó.
Sau chuyến đi, chúng tôi càng trân trọng những hy sinh thầm lặng, to lớn của các chiến sĩ hải quân. Họ đã vượt qua muôn vàn khó khăn, gian khổ, đến nơi đến chốn, hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc.
Về miền núi, chúng tôi mong có dịp trở lại Trường Sa!