Nông dân không còn mặn mà với việc trồng lúa
Chỉ vào cánh đồng rộng hàng chục ha bị bỏ hoang, ông Nguyễn Thế Điệp (62 tuổi, xã Tân Lập, Đan Phượng) không khỏi xót xa cho biết, cánh đồng hẻo lánh bí bách này từng thi nhau bốc thăm để được. giao. nhận cấy lúa. Tuy nhiên, vài năm trở lại đây, nó trở thành bãi cỏ hoang, cây cối mọc um tùm – ông Điệp lắc đầu ngao ngán.
Tình trạng bỏ hoang hóa ruộng ở địa phương ngày càng phổ biến. “Có bà con bỏ một vụ, một vụ, nhiều hộ bỏ cả mẫu, hộ ít cũng vài sào. Nhà tôi cũng chỉ làm được 2 cột điện, các cột điện còn lại đều bị bỏ hoang. Trồng lúa bây giờ không hiệu quả mà rất vất vả. Ngoài ra, ruộng tôi cấy thuộc vùng trũng, lội nước trên đầu gối, thuê máy thì ngại gì mà làm ”- ông Điệp nói.
Theo anh Điệp, nếu tính hiệu quả một sào lúa trừ chi phí, giống lúa, phân bón, thuốc trừ sâu, cày, cấy… thì chỉ lãi được vài trăm nghìn đồng. Trong khi đó, phải coi trời bằng vung, mấy tháng nay, nhiều gia đình đành phải bỏ ruộng, cho con vào công ty làm, vì lương tháng có thể kiếm được cả tấn thóc.
“Ở đây, ngoài trồng lúa, người dân nơi khác thường đến thuê đất để trồng hoa. Tuy nhiên, do lo ngại ô nhiễm do thuốc bảo vệ thực vật nên người dân không mặn mà cho thuê lại đất mà cứ để như vậy nhiều năm nay ”, ông Điệp nói.
Bà Phạm Thị Lan là một trong những hộ có đất ruộng bỏ hoang ở xã Tân Hội, huyện Đan Phượng. Gia đình chị có hơn 3 sào ruộng nhưng phải bỏ hoang vì cấy lúa không hiệu quả.
Theo tính toán của chị Lan, tổng chi phí từ tiền thuê cày, bừa đến mua lúa giống, phân bón, thuốc bảo vệ thực vật, thuê thu hoạch cho 1 sào lúa ước tính khoảng 800-900 nghìn đồng, chưa kể công cấy, chăm sóc, phun thuốc. thuốc trừ sâu, trong khi năng suất lúa chỉ đạt 180-200kg / sào.
Với giá thị trường hơn 7.000 đồng / kg như hiện nay, chị chỉ lãi từ 1,3 – 1,4 triệu đồng / sào. Sau khi trừ chi phí, nếu thuận lợi mỗi vụ lúa (6 tháng) gia đình chị chỉ lãi khoảng 400 – 500 nghìn đồng / sào. Thu nhập từ cây lúa quá thấp nên bà không còn thiết tha với việc đồng áng…
Theo ghi nhận của PV Báo Lao Động tại nhiều địa phương, nhất là vùng ven đô, tốc độ đô thị hóa đang diễn ra với tốc độ rất nhanh. Điều này khiến nhiều diện tích đất nông nghiệp bị xé lẻ, manh mún, khó canh tác.
Tại huyện Mê Linh, nhiều diện tích đất nông nghiệp vốn được coi là vùng ven ruộng mật ở các xã: Tiền Phong, Đại Thịnh, Mê Linh… cũng bị bỏ hoang, cỏ dại mọc um tùm. Khu đất rộng hàng trăm ha giờ là nơi chăn thả gia súc.
Trên địa bàn quận Hà Đông cũng có nhiều đất nông nghiệp ở các khu vực trũng thấp, liền kề các dự án khu đô thị. Điều này khiến tình trạng chuột phá hoại mùa màng diễn ra khá phổ biến, là nguyên nhân khiến giá thành sản xuất tăng cao.
“Mỗi năm, gia đình tôi phải dùng mồi bẫy chuột đến 4 lần, rồi rải tiền khắp ruộng nhưng chuột vẫn phá. Vì vậy, chúng tôi không còn mặn mà với việc trồng lúa ”, anh Hoàng Văn Hải (ở Kiến Hưng, Hà Đông) cho biết.
Lãng phí tài nguyên
Theo ghi nhận của PV Báo Lao Động, hiện nay trên địa bàn Hà Nội có gần 5.000 ha đất bị bỏ hoang, gây lãng phí tài nguyên và ảnh hưởng không nhỏ đến quy hoạch phát triển chung của ngành nông nghiệp.
Huyện Thanh Oai hiện có trên 8.300 ha đất nông nghiệp. Những năm gần đây, tình trạng người dân bỏ ruộng diễn ra ở nhiều xã, nhất là những vùng ven đô, vùng trũng thấp. Diện tích đất nông nghiệp bị bỏ hoang đã lên đến khoảng 200 ha.
Trên địa bàn huyện Ứng Hòa hiện có 13.000 ha đất nông nghiệp. Trong những vụ mùa gần đây, 700 ha đất ruộng đã bị bỏ hoang. Mặc dù hướng đi của Ứng Hòa là phát triển thủy sản đang mang lại nguồn lợi lớn, tuy nhiên những ruộng lúa kém hiệu quả muốn chuyển sang nuôi trồng thủy sản hoặc trồng cây ăn quả vẫn phải vướng quy định về vận chuyển. đất lúa … dẫn đến tình trạng người dân bỏ ruộng bỏ hoang.
Theo Sở NN & PTNT Hà Nội, từ năm 2013 đến nay, Hà Nội chủ trương phương án dồn điền đổi thửa, coi đây là khâu đột phá để tập trung chỉ đạo, tổ chức thực hiện.
Đến nay, toàn thành phố đã tích tụ được hơn 79.754 ha đất nông nghiệp. Sau dồn điền đổi thửa, các địa phương đã tập trung chuyển đổi cơ cấu cây trồng, vật nuôi trên gần 40.228 ha, chủ yếu sang các loại cây trồng, vật nuôi có giá trị kinh tế cao và nuôi trồng thủy sản xa khu dân cư. .
Nhiều vùng sản xuất tập trung được hình thành, mang lại nguồn thu lớn. Điển hình như vùng rau an toàn ở các huyện: Đông Anh, Phúc Thọ, Hoài Đức cho giá trị sản xuất từ 400 – 500 triệu đồng / ha / năm; vùng trồng cây ăn quả tại các huyện: Đan Phượng, Thanh Oai, Chương Mỹ với giá trị từ 0,5 – 1 tỷ đồng / ha / năm; vùng chăn nuôi tập trung tại các huyện: Ba Vì, Gia Lâm, Quốc Oai … đạt giá trị từ 1 – 2 tỷ đồng / ha / năm … Tính chung toàn thành phố, giá trị canh tác nông nghiệp hiện đạt khoảng 280 triệu đồng. Đồng / héc ta / năm.
Tuy nhiên, trong điều kiện sản xuất nông nghiệp ngày càng khó khăn. Với sự phát triển nhanh chóng của các ngành công nghiệp và dịch vụ ngày nay. Một số lượng lớn công nhân sản xuất địa phương đã làm việc trong các nhà máy. Đất ruộng bị bỏ hoang trở nên hoang phí.